Dì Phương cũng không hề dời gót đi về phòng ngủ của dì bên cạnh gần đó mà dì ở lại luôn nơi phòng của Hùng để cùng thằng cháu chung chăn chung gối đánh một giấc ngủ say sưa, ngon lành mãi chờ cho đến sáng hôm sau lúc mặt trời mọc mới tỉnh dậy để tiếp tục một ngày mới đầu tắt mặt tối với công việc ngập đầu lút cổ của quán café trước nhà. Vlxx Chình vì vậy cho nên chẳng gỉ có thể ngăn cản được hai bàn tay nó lúc này đang lần xuống nắm lấy hai bên lưng chiếc quần lót bằng thun voan trắng đã khá cũ mà dì nó mặc để che giấu bộ phận kín đáo quan trọng nhất của dì ; do chiếc quần đã phần nào giảm đi độ bó sát vào da thịt thành thứ ra cho nên chẳng phải mất nhiều thời gian, chỉ một lát sau là nó đã hoàn thành xong công đoạn cởi tuột chiếc quần lót ra khỏi cặp đùi tới cặp giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân trắng ngần nuột nà của dì, hết bàn chân phải sang bàn chân trái. Dì đích thân đứng pha chế còn bưng bê café cho khách là công việc của một cô bé khoảng mười lăm tuổi-con của người hàng xóm gần đó mà dì thuê làm với mức lương một tháng 1.000.000đ ; mấy ngày đầu, bởi vì chưa thể nào dằn được nỗi nhớ nhung người chị gái cũng là người tình của mình cho nên Hùng vẫn không chường mặt ra được để phụ giúp dì bán quán mà vẫn cứ mãi miết tụ tập bạn bè nhậu nhẹt từ sáng đến tận khuya lắc khuya lơ.
