Bé hầu gái dễ thương muốn gạ tình chủ nhân mình

Bên trong căn nhà, ánh đèn vàng nhạt từ chiếc đèn bàn tỏa ra, hắt lên tường một thứ ánh sáng ấm áp nhưng không xua tan được cảm giác ngột ngạt đang bao trùm lấy Thư. Aa. Anh cầm hồ sơ, quay ra, “Anh đi đây, vợ ở nhà ngoan nha, anh sẽ tránh thủ về sớm với hai mẹ con,” rồi bước ra sân, tiếng xe máy lại vang lên, hòa vào tiếng mưa. Nam đứng dậy, bước tới gần, kéo Thư vào góc bếp, nơi ánh đèn không chiếu tới, “Anh nhớ em, nhớ cái lồn ướt át của em nằm trên ghế khám, em không nhớ anh sao?” Anh ta cúi xuống, hôn môi cô, “Chụt chụt,” lưỡi luồn vào mút lưỡi Thư, nhưng môi Thư mím chặt cố ngăn cái lưỡi cuồng nhiệt đó xâm chiếm miệng nàng, tay hắn bóp vú qua áo, ngón tay miết quanh núm vú cứng lên. Nội tâm nàng càng trở nên mâu thuẫn hơn. Thư đỏ mặt, tay ngừng lau, “Anh nói vậy em xấu hổ lắm, em không muốn nghe những lời đó đâu” giọng cô run run, tim đập nhanh, cơ thể nóng ran dù cô không muốn. Cơ thể nàng âm ỉ. Hoàng có nhìn thấy không. Trời mưa lất phất, những hạt nước nhỏ tí tách rơi trên mái tôn, vang lên đều đều như một bản nhạc buồn giữa ngày thu se lạnh. Thư lưỡng lự, lòng bất an, “Hoàng đi làm rồi, chỉ có mình và con ở nhà, không nên để anh ta vào,” nhưng phép lịch sự khiến cô gật đầu: “Dạ, anh Nam, vào đi, mưa ướt hết rồi, anh ngồi chút cho khô áo.” Nam bước vào, mang theo mùi mưa ẩm và chút hương thuốc sát trùng thoảng lên từ áo blouse, anh ta ngồi xuống sofa, ánh mắt không rời khỏi Thư làm cơ thể nàng bất giác rùng mình, nơi sâu thẳm giữa hai chân