——————–
Khi Nghĩa đang học bài ở chiếc bàn gỗ cũ kỹ cạnh giường ngủ thì nghe từ xa vọng về tiếng chó sủa, như đã thành quen, giờ mới có hơn 7 giờ thôi nhưng như nếp sống của gà, người dân xóm Bãi đã lên giường đi ngủ rồi. Trời nhập nhoạng tối nên Nghĩa không nhìn được những giọt nước mắt lã chã của Trang rơi xuống đám cỏ ven đê. Sex thu dam tớ …………
Trang cướp lời bạn, cô bấu bàn tay mình vào bắp tay Nghĩa:
– Đúng rồi phải không? Nhà nào sang lắm cũng chỉ có cái bóng điện nhỏ dùng bình áp quy cũ, nhưng cũng chỉ cho nó sáng vào những hôm nào có sự vụ sự việc gì đó hoặc có khách mà thôi. Đời đàn bà mà, với một số người, đôi khi chỉ cần có vậy. Vừa nằm vật ra giường là đôi bàn tay nham nhám của Bừng say đã lần xuống vạt áo rồi mò lên hai bầu vú nầng nẫn của vợ rồi, Tươi gạt ra lấy lệ:
– Sao không say hẳn đi cho người ta ngủ chứ? Thuyền đã cách bờ được chục mét và đang chòng chành tiến về cái chỗ vừa nãy đậu. Cá bắt được bao nhiêu, con nào không bán được thì để ăn, con nào bán được thì chú đều chia tiền đều cho Nghĩa một nửa. Vùng đất ấy phì nhiêu mầu mỡ lắm vì có rất nhiều phù sa, trồng được hầu hết các loại cây trồng thông thường.
